Lê Học Lãnh Vân – Cổ vũ cho hư cấu vu khống : Cái được riêng và cái mất chung (1)
jeudi 25 septembre 2025
Thuymy
1) Từ tin tưởng tới hoang mang về lòng yêu nước, tình đồng bào
Năm 1946, sau tám mươi năm Pháp thuộc, Việt Nam bắt đầu tiến hành toàn quốc kháng Pháp giành độc lập với chiến thắng Điện Biên Phủ chín năm sau, năm 1954. Hiệp định Genève đem lại hòa bình dù đất nước bị tạm thời chia hai.
Thế hệ chúng tôi chào đời sau chiến thắng ấy tại Miền Nam thanh bình, được nền giáo dục Miền Nam dạy về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên, tình đồng bào, tinh thần bầu bí thương nhau, lá lành đùm lá rách. Được dạy gọi những người lính Bắc Việt là anh em bên kia chiến tuyến...
Nhưng, càng lớn lên, chúng tôi càng thấy cuộc chiến giữa người Việt với nhau càng khốc liệt.
Tiếp theo chín năm kháng Pháp là “hai mươi năm nội chiến từng ngày”. Đường mòn Hồ Chí Minh lớn dần hơn, chiến tranh đổ vào Miền Nam ngày càng nhiều hơn, các cuộc pháo kích ngày càng nghe gần hơn, ánh hỏa châu càng sáng hơn, những con đường quốc lộ, tình lộ bị đắp mô, giật mìn. Rồi cuộc chiến cũng vào thành phố với Tết Mậu Thân, hàng ngàn người Việt giết hàng ngàn người Việt, cả những người Việt không vũ khí trong tay...
Cuộc chiến được gọi là “chống Mỹ cứu nước”, nhưng người số người Mỹ chết ở Việt Nam là năm mươi tám ngàn trong khi người số Việt chết vì bị người Việt giết lên tới hàng triệu !
Chúng tôi bắt đầu hoang mang về tình yêu nước. Chúng tôi bắt đầu hoang mang về tình đồng bào.
2) Hòn Đất, hư cấu về tính phi nhân của đồng bào
Năm 1975, đất nước mừng vui vì hòa bình và hai Miền tái sum họp.
Cũng từ đó, chúng tôi mới biết các đề bài toán biểu các em học sinh tiểu học tính tổng số lính chết sau hai trận đánh, biết trận đầu ta giết được bao nhiêu kẻ thù, trận thứ hai giết bao nhiêu kẻ thù !
Chúng tôi mới biết những đoạn văn phổ biến rộng rãi mô tả cảnh lính Việt Nam Cộng Hòa gom người dân trong vùng xôi đậu, mổ bụng họ lấy gan nấu ăn, nhắm rượu ! Lính Việt Nam Cộng Hòa gom phụ nữ hàng chục người, cưỡng hiếp họ rồi lắt vú, khoét cửa mình, mổ bụng. Đây không phải là hành động tự phát, say máu nổi khùng không kiểm soát được của một hai cá nhân giữa cuộc chiến, những hình ảnh trên được cố ý dùng để mô tả bôi bác cả một tập thể quân đội Việt Nam Cộng Hòa.
Chỉ cần đọc các bài viết về người lính Miền Nam cư xử đầy thú tính như vậy với chiến sĩ Giải phóng quân, người có lý trí ắt tự hỏi lính Miền Nam làm những điều đó vì lợi ích gì ? Người có lương tâm tất phải rùng mình vì tính tàn bạo phi nhân của bài viết !
Té ra, những tác phẩm ấy, bài viết ấy dựa trên “hư cấu”. Hư cấu có chủ đích nhằm mục đích vu khống ! Tác phẩm Hòn Đất của Anh Đức được tôn vinh là tác phẩm nêu lên được tính ác ôn của lính ngụy, cho nên tác phẩm đó được nhà phê bình văn học cách mạng đánh giá là Hòn Ngọc (1) !
Anh Đức không phải là nhà văn có ác tâm, nhưng trong dòng không khí cách mạng sục sôi tố cáo, giành chính quyền, ngòi bút của ông bị cuốn theo dòng không trung thực. Các nhân vật ngoài đời thực hiền lành được ông đưa vào tác phẩm với sự hư cấu thành ác ôn ! Người hiểu biết vùng An Giang và Kiên Giang đều biết chuyện này, và chính Anh Đức, khi trở lại địa danh xưa, cũng tỏ ra ngượng ngùng với các nhân vật thực ấy !
LÊ HỌC LÃNH VÂN 24.09.2025
No comments:
Post a Comment