Tuesday, July 1, 2025

Tuyên bố về sự vô tội và quyền tự do ngôn luận của tôi
Đoàn Bảo Châu
30-6-2025
Tiengdan

Cuộc phỏng vấn này là 1 trong 6 clip công an Việt Nam đưa vào kiến nghị khởi tố đối với tôi.

Tôi, Đoàn Bảo Châu, với tư cách là một nhà báo tự do, khẳng định sự vô tội của mình trong việc thực hiện cuộc phỏng vấn về các vấn đề nhân quyền tại Việt Nam. Cuộc phỏng vấn này được tiến hành hoàn toàn dựa trên quyền tự do ngôn luận, quyền tự do báo chí và quyền phỏng vấn nhân chứng, là những quyền cơ bản được công nhận trong các công ước quốc tế mà Việt Nam đã ký kết, như Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị (ICCPR).

Tôi viết bài này để làm rõ mục đích của mình, chứng minh rằng các hành động của tôi không vi phạm pháp luật, mà ngược lại, góp phần thúc đẩy một xã hội văn minh, minh bạch và tôn trọng nhân quyền.

Mục đích của cuộc phỏng vấn

Cuộc phỏng vấn được tôi thực hiện nhằm mang lại ánh sáng cho những vấn đề nhân quyền tại Việt Nam, bao gồm các vi phạm trong xã hội và trại giam, cũng như nâng cao nhận thức của người dân về quyền con người. Tôi đã mời các nhân chứng và chuyên gia, bao gồm Đinh Ngọc Tuyết, Nguyễn Mỹ Hạnh, Vũ Quốc Ngữ và Đoàn Huy Chương, để chia sẻ thông tin thực tế, cụ thể về các vấn đề như bạo hành trẻ em, đàn áp nhà hoạt động nhân quyền, và điều kiện khắc nghiệt trong trại giam. Những câu chuyện này không phải là bịa đặt, mà là những trải nghiệm thực tế, được đưa ra với mục đích xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn, không chỉ cho tôi mà cho tất cả người dân Việt Nam và thế hệ tương lai.

Tôi không có bất kỳ ý định nào nhằm “chống phá nhà nước” hay “lật đổ chính quyền” như một số cáo buộc mơ hồ thường được sử dụng. Mục tiêu duy nhất của tôi là thúc đẩy sự minh bạch, công bằng và tôn trọng các giá trị nhân quyền phổ quát, điều mà bất kỳ quốc gia nào muốn hội nhập với thế giới đều phải hướng tới.

Quyền tự do ngôn luận và báo chí

Là một nhà báo tự do, tôi thực hiện cuộc phỏng vấn dựa trên quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí, được quy định trong Điều 19 của ICCPR, mà Việt Nam là một bên tham gia ký kết từ năm 1982. Quyền này bao gồm việc thu thập, truyền tải và phổ biến thông tin, đặc biệt là thông tin liên quan đến lợi ích công cộng như nhân quyền. Cuộc phỏng vấn của tôi là một hoạt động báo chí chính đáng, nhằm đưa ra ánh sáng những sự thật bị che giấu, từ đó thúc đẩy đối thoại và cải thiện xã hội.

Tôi đã phỏng vấn các nhân chứng có thật, với các câu chuyện được xác minh qua trải nghiệm cá nhân và báo cáo của các tổ chức xã hội dân sự. Những thông tin này không phải là “tuyên truyền chống phá”, mà là những sự thật cần được công chúng biết đến. Việc chính quyền Việt Nam gắn nhãn “phản động” hoặc “chống nhà nước” cho các hoạt động báo chí như của tôi là một hành vi vi phạm quyền tự do ngôn luận, đi ngược lại với các cam kết quốc tế của Việt Nam.

Chính quyền cần lắng nghe và thay đổi

Nếu Việt Nam thực sự muốn hội nhập với thế giới, trở thành một thành viên đáng tin cậy trong cộng đồng quốc tế, thì chính quyền cần phải lắng nghe tiếng nói của người dân và các nhà báo như tôi, thay vì bưng bít thông tin và sử dụng các cáo buộc mơ hồ để đàn áp. Những vấn đề nhân quyền được nêu trong cuộc phỏng vấn, như tra tấn trong trại giam, lạm dụng tình dục trẻ em, và đàn áp nhà hoạt động, đã được các tổ chức quốc tế như Ủy ban Nhân quyền Liên Hợp Quốc ghi nhận. Đây không phải là “thông tin thù địch”, mà là những sự thật mà chính quyền cần đối mặt và giải quyết.

Việc chính quyền sử dụng các điều luật mơ hồ như Điều 117 hoặc Điều 109 của Bộ luật Hình sự để kết tội những người như tôi là một hành động nhằm bịt miệng tiếng nói bất đồng và ngăn cản sự minh bạch. Thay vì chụp mũ và đàn áp người vô tội, chính quyền cần cải thiện các chính sách, thực thi đúng các công ước quốc tế đã ký kết, và đảm bảo quyền con người được tôn trọng. Chỉ khi đó, Việt Nam mới có thể hội nhập sâu rộng với thế giới, ký kết các hiệp định thương mại và nhận được sự tôn trọng từ cộng đồng quốc tế.

Kêu gọi công lý và minh bạch

Tôi khẳng định rằng tôi vô tội. Cuộc phỏng vấn của tôi là một hành động báo chí hợp pháp, được thực hiện với lương tâm và trách nhiệm của một nhà báo tự do. Tôi không làm gì ngoài việc đưa ra sự thật, thúc đẩy nhận thức và kêu gọi một xã hội công bằng, nơi quyền con người được tôn trọng. Tôi kêu gọi chính quyền Việt Nam ngừng đàn áp những người như tôi, thay vào đó hãy lắng nghe, đối thoại và cải thiện. Tôi cũng kêu gọi cộng đồng, đặc biệt là những người quan tâm đến nhân quyền, tiếp tục chia sẻ thông tin và ủng hộ sự thật.

Cảm ơn các bạn đã quan tâm. Mỗi cái like của các bạn là một lời khẳng định tôi vô tội, mỗi cái share của các bạn là một tiếng nói bênh vực công lý, bênh vực quyền con người, một điều mà chính chủ nghĩa cộng sản luôn đề cao.

Đoàn Bảo Châu

Nhà báo tự do

Ngày 30 tháng 6 năm 2025

***

Một số hình ảnh tác giả chụp từ clip phỏng vấn:





______

Declaration of My Innocence and Freedom of Speech

This interview is one of six videos that the Vietnamese police have included in their proposal to prosecute me.

I, Đoàn Bảo Châu, as an independent journalist, affirm my innocence in conducting an interview about human rights issues in Vietnam. This interview was carried out entirely based on the rights to freedom of speech, freedom of the press, and the right to interview witnesses, which are fundamental rights recognized in international conventions that Vietnam has signed, such as the International Covenant on Civil and Political Rights (ICCPR). I am writing this statement to clarify my purpose, to prove that my actions did not violate the law, and, on the contrary, contribute to promoting a civilized, transparent society that respects human rights.

Purpose of the Interview

The interview I conducted aimed to shed light on human rights issues in Vietnam, including violations in society and detention facilities, as well as to raise public awareness about human rights. I invited witnesses and experts, including Đinh Ngọc Tuyết, Nguyễn Mỹ Hạnh, Vũ Quốc Ngữ, and Đoàn Huy Chương, to share factual and specific information about issues such as child abuse, the suppression of human rights activists, and harsh conditions in detention facilities. These stories are not fabrications but real experiences, shared with the purpose of building a better society, not only for me but for all Vietnamese people and future generations.

I have no intention whatsoever of “undermining the state” or “overthrowing the government,” as some vague accusations often claim. My sole objective is to promote transparency, fairness, and respect for universal human rights values, which any nation aspiring to integrate with the world must strive for.

Freedom of Speech and Press

As an independent journalist, I conducted the interview based on the rights to freedom of speech and freedom of the press, as stipulated in Article 19 of the ICCPR, which Vietnam acceded to in 1982. These rights include collecting, transmitting, and disseminating information, particularly information related to the public interest, such as human rights. My interview is a legitimate journalistic activity aimed at bringing hidden truths to light, thereby fostering dialogue and societal improvement.

I interviewed real witnesses whose stories are verified through personal experiences and reports from civil society organizations. This information is not “propaganda against the state” but truths that the public deserves to know. The Vietnamese authorities’ labeling of my journalistic activities as “reactionary” or “anti-state” is a violation of freedom of speech and contradicts Vietnam’s international commitments.

The Government Must Listen and Change

If Vietnam genuinely wishes to integrate with the world and become a reliable member of the international community, the government must listen to the voices of its people and journalists like me, instead of suppressing information and using vague accusations to oppress. The human rights issues raised in the interview, such as torture in detention facilities, child sexual abuse, and the suppression of activists, have been acknowledged by international organizations like the United Nations Human Rights Committee. These are not “hostile information” but truths that the government must confront and address.

The authorities’ use of vague laws, such as Article 117 or Article 109 of the Penal Code, to criminalize individuals like me is an act to silence dissenting voices and obstruct transparency. Instead of labeling and suppressing innocent people, the government should improve its policies, faithfully implement the international conventions it has signed, and ensure respect for human rights. Only then can Vietnam achieve deep integration with the world, secure trade agreements, and earn the respect of the international community.

Call for Justice and Transparency

I affirm that I am innocent. My interview is a legitimate journalistic act, conducted with the conscience and responsibility of an independent journalist. I have done nothing but bring forth the truth, promote awareness, and advocate for a just society where human rights are respected. I call on the Vietnamese government to stop suppressing individuals like me and instead listen, engage in dialogue, and improve. I also urge the public, especially those concerned with human rights, to continue sharing information and supporting the truth.

Thank you for your attention. Each like from you is an affirmation of my innocence, and each share is a voice in defense of justice and human rights, something that communism itself has always emphasized.

Đoàn Bảo Châu

Independent Journalist

June 30, 2025

No comments:

Post a Comment