Friday, November 7, 2025

Kiều Thị An Giang - Ai thua ai, thua như thế nào
vendredi 7 novembre 2025
Thuymy


Vụ kiện dân sự giữa Phạm Nhật Vượng và Công ty VinFast Germany GmbH (Nguyên đơn) chống lại nhà báo độc lập Lê Trung Khoa, chủ trang Thoibao (Bị đơn), tại Tòa án sơ thẩm khu vực Berlin (Landgericht) đã trở thành tâm điểm chú ý của cộng đồng người Việt Nam ở Đức và quốc tế.

Nguyên đơn cáo buộc Bị đơn đã đăng tải các nội dung vu khống, phỉ báng và bịa đặt về tập đoàn Vingroup, VinFast và cá nhân ông Phạm Nhật Vượng.

Phiên tòa xét xử chính thức diễn ra vào ngày 04.11.2025. Phán quyết được công bố một ngày sau đó đã không phải là một chiến thắng tuyệt đối cho bất kỳ bên nào, mà là một sự phân chia thắng thua rõ rệt, để lại nhiều suy ngẫm về tự do ngôn luận và danh dự doanh nghiệp trong môi trường pháp lý châu Âu.

Dựa trên Biên bản phiên tòa được công bố, Tòa án Sơ thẩm Berlin đã đưa ra một quyết định "lưỡng lự" (Teil-Obsiegen und Teil-Unterliegen): chấp nhận một phần yêu cầu của Nguyên đơn nhưng đồng thời bác bỏ phần lớn đơn kiện.

1. Chiến Thắng Pháp Lý Quan Trọng của Nguyên đơn (Ông Phạm Nhật Vượng và VinFast):

Thắng lợi lớn nhất và nghiêm khắc nhất mà Nguyên đơn đạt được là việc Tòa án chấp nhận yêu cầu cấm Bị đơn tái phạm đăng tải một số nội dung cụ thể (theo thông tin bên lề, các nội dung này bao gồm cáo buộc về việc "hối lộ").

Tòa án đã quy định một chế tài răn đe cực kỳ nghiêm khắc:

 * Bị đơn, trong trường hợp tái phạm, sẽ phải chịu hình phạt phạt tiền lên tới 250.000 Euro cho mỗi lần vi phạm.

 * Hoặc bị phạt tù lên tới sáu tháng.

 * Trong trường hợp tái phạm lần hai (liên tục), mức phạt tù có thể lên tới hai năm.

Điều khoản này cho thấy Tòa án đã xác định những phát ngôn cụ thể đó là vi phạm pháp luật (xâm phạm danh dự, vu khống) và cần phải ngăn chặn triệt để.

2. Ưu Thế Vượt Trội thuộc về Bị đơn (Nhà báo Lê Trung Khoa):

Tuy nhiên, phần lớn yêu cầu bồi thường và các cáo buộc khác của Nguyên đơn đã bị Tòa án bác bỏ.

Tòa tuyên bố: "Về mọi mặt khác, bác đơn khởi kiện" (Điểm 2 trong Biên bản).

Ưu thế của Bị đơn được củng cố rõ ràng nhất qua việc phân chia án phí và chi phí hỗ trợ pháp lý, một chỉ dấu quan trọng trong tố tụng dân sự Đức:

 * Nguyên đơn phải trả cho Bị đơn tổng cộng 7/8 (hơn 87 %) tổng chi phí kiện tụng.

 * Bị đơn chỉ phải trả cho Nguyên đơn 1/8 (khoảng 12,5 %) chi phí.

 * Đáng chú ý, cá nhân Ông Phạm Nhật Vượng phải tự chịu toàn bộ chi phí luật sư của mình, cho thấy các yêu cầu kiện tụng của riêng cá nhân ông đã bị bác bỏ gần như hoàn toàn.

Việc Nguyên đơn gánh chịu phần lớn chi phí tố tụng cho thấy Tòa án đã nhận định rằng Nguyên đơn thua kiện về mặt tài chính và bác bỏ yêu cầu lên đến 7/8.

3. Tóm lại: Ai Thua Ai?

Phán quyết này là một chiến thắng hỗn hợp, nhưng nếu xét về mục tiêu tổng thể và chi phí:

 * Bị đơn (Ông Lê Trung Khoa) là bên chiếm ưu thế lớn hơn về mặt pháp lý và tài chính, khi thành công trong việc bác bỏ phần lớn các yêu cầu của tỉ phú và tập đoàn.

 * Nguyên đơn (Ông Phạm Nhật Vượng/VinFast) là bên đã thua phần lớn về mặt chi phí và quy mô đơn kiện, nhưng đã đạt được mục tiêu quan trọng nhất là thiết lập được một rào cản pháp lý và một mức cảnh báo hình sự/dân sự cực kỳ nghiêm khắc để ngăn chặn việc tái phạm các nội dung vu khống cụ thể.

Tóm lại, đây là một bài học đắt giá cho cả hai bên: Nguyên đơn đã khẳng định sự nghiêm túc trong việc bảo vệ danh dự trên trường quốc tế, còn Bị đơn đã bảo vệ được một phần lớn quyền tự do ngôn luận của mình, nhưng phải chịu trách nhiệm nặng nề đối với những phát ngôn đã bị Tòa án xác định là thiếu căn cứ và vi phạm luật.

Hiện tại, phán quyết này chỉ có hiệu lực thi hành tạm thời, và luật sư của Nguyên đơn đã thông báo về khả năng sẽ kháng cáo lên cấp Tòa án cao hơn (Oberlandesgericht) trong thời hạn 4 tuần theo luật định.

KIỀU THỊ AN GIANG 05.11.2025

No comments:

Post a Comment