Công an không thể ‘làm một vụ cảnh tỉnh cả vùng, cả lĩnh vực’ (tiếp theo)
Trân Văn
01/02/2024
VOA
(tiếp theo)
Tháng 12/2010, chính quyền tỉnh Lâm Đồng cấp giấy phép đầu tư Khu đô thị Nam Đà Lạt (sau đó được đề nghị đổi tên thành dự án Khu đô thị thương mại, du lịch nghỉ dưỡng sinh thái Đại Ninh) cho Công ty Sài Gòn - Đại Ninh.
Mười năm sau, Thanh tra Chính phủ yêu cầu chính quyền tỉnh Lâm Đồng thu hồi giấy phép thực hiện dự án có diện tích hơn 3.500 héc ta này vì chủ đầu tư để mất hơn 368 héc ta (bị phá 257 héc ta, bị lấn chiếm 111 héc ta).
Sau khi Công ty Sài Gòn - Đại Ninh xin “cứu xét”, Thanh tra Chính phủ tiến hành... “tái kiểm tra” và thay đổi kết luận đã công bố trước đó: Rút lại yêu cầu chính quyền tỉnh Lâm Đồng thu hồi đất và đề nghị chính quyền tỉnh Lâm Đồng cho Công ty Sài Gòn – Đại Ninh tiếp tục thực hiện dự án, khôi phục việc thực hiện nghĩa vụ tài chính. Việc xoay chuyển 180 độ đó là do... tiền hối lộ. Đó cũng là là lý do khiến hàng loạt viên chức của Thanh tra Chính phủ và Thanh tra tỉnh Lâm Đồng bị bắt.
Ngày 2/1/2024, tới lượt ông Trần Văn Hiệp, Chủ tịch tỉnh Lâm Đồng bị bắt để điều tra về hành vi “nhận hối lộ”... Do vậy, truyền thông và dân chúng mới chú ý đến chuyện ông Trần Đức Quận và ông Đặng Trí Dũng ”đi công tác tại Hà Nội” rồi đột nhiên... “vắng mặt tại nơi làm việc” kể từ 4/1/2024. Tuy nhiên mãi tới ngày 24/1/2024, Bộ Công an mới chính thức loan báo đã khởi tố và tạm giam ông Trần Đức Quận để điều tra về hành vi “lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ” (1), riêng ông Dũng, đến giờ vẫn còn “vắng mặt không rõ lý do”. Cứ so chuyện những viên chức hữu trách lãnh đạo hệ thống chính trị, hệ thống công quyền địa phương đột nhiên “vắng mặt không rõ lý do” về bản chất chẳng khác gì “mất tích”, cuối cùng mới biết là bị bắt mà tính chất chẳng khác gì bắt cóc, với các quy định của Luật Tố tụng hình sự như đã dẫn ở phần đầu bài này sẽ thấy công an Việt Nam càn rỡ đến mức nào và giới lãnh đạo đảng CSVN cũng như những cơ quan giữ vai trò giám sát đã dung dưỡng công an ra sao!
Về lý thuyết, công an Việt Nam do dân chúng Việt Nam thuê để bảo vệ, thực thi pháp luật. Ông Trần Đức Quận, ông Đặng Trí Dũng hay các tổ chức chính trị, cơ quan công quyền ở Lâm Đồng nói chung và Đà Lạt nói riêng cũng thế - cũng được dân chúng Việt Nam thuê để “phục vụ”. Khoan bàn đến bản chất, hiệu quả “phục vụ” và dân chúng Việt Nam đang “được” hay “bị”... “phục vụ”. Chỉ xét riêng việc cố tình “úp úp, mở mở” khi thực thi pháp luật nhằm gia tăng sự hấp dẫn về “hoạt động nghiệp vụ” của công an, thu hút sự chú ý của công chúng, nâng cao vai trò và vị thế của công an thì tự nhiên sẽ phải hỏi: Chẳng lẽ công an là... nghiệp đoàn điện ảnh, Bộ trưởng Công an vừa là đạo diễn kiêm tác giả kịch bản và giám đốc hãng sản xuất... phim? Chẳng lẽ tại Việt Nam, bảo vệ và thực thi pháp luật cũng giống như hoạt động ở... phim trường, trong khi bản chất của bảo vệ và thực thi pháp luật không có hay – dở, chỉ có tuân thủ pháp luật hay không, nếu không thì phải nghiêm trị!
Nên xếp việc vừa nhân danh thực thi pháp luật, vừa công khai chà đạp các quy định của pháp luật, cụ thể ở đây là Bộ Luật tố tụng hình sự vào loại nào? Tại sao công an có thể mang cả hệ thống chính trị, hệ thống công quyền một địa phương ra... dựng phim, khiến hoạt động của những hệ thống này bị xáo trộn, thậm chí bị tê liệt, bất kể sự xáo trộn, tê liệt đó tác hại thế nào đến tình hình kinh tế - xã hội của một vùng mà nạn nhân trực tiếp là dân chúng?
***
Ngày 5/1/2024, tại cuộc họp báo định kỳ của chính phủ, một viên Trung tướng công an tên là Tô Ân Xô tuyên bố: “Bộ Công an chủ trương làm một vụ cảnh tỉnh cả vùng, cả lĩnh vực: Như với thao túng thị trường chứng khoán đã xử lý vụ FLC; thao túng trái phiếu là Tân Hoàng Minh; thao túng ngân hàng là xử lý vụ Ngân hàng SCB; thao túng chính sách là vụ đăng kiểm. Bên cạnh đó là xử lý vụ xăng dầu tại Xuyên Việt Oil và xử lý liên quan đến tài nguyên, khoáng sản là vụ cát ở An Giang hay vụ án ở Lâm Đồng” (2).
Cần phải hỏi Bộ Công an dựa vào đâu để đưa ra “chủ trương” như thế khi phạm vi trách nhiệm của công an chỉ là bảo vệ và thực thi pháp luật một cách khách quan, nghiêm cẩn. Khi tham nhũng tràn lan từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, tại sao công an không tận diệt mà chỉ chọn làm một số vụ nhằm “cảnh tỉnh cả vùng, cả lĩnh vực”. Công an đã chi phối các hệ thống đến mức nào mới có thể ngạo mạn xác định đủ thẩm quyền để quyết định “thịt ai, bỏ ai” như thế?
Trên mạng xã hội, một số người có vẻ am hiểu hiện tình đã từng nói xa, nói gần về việc điều tra có chọn lọc nhằm loại trừ đối thủ, cân nhắc thời điểm công bố quyết định khởi tố và tạm giam để đương sự cống nạp. Trong thực tế, không ít sĩ quan công an cao cấp đang tại chức hay đã nghỉ hưu cùng tham gia kiếm chác từ các đại án. Gần nhất là trường hợp Thiếu tướng Nguyễn Anh Tuấn – Phó Giám đốc Công an Hà Nội (nhận 800.000 Mỹ kim), Hoàng Văn Hưng – Điều tra viên cao cấp (nhận 18,8 tỉ đồng) [3]. Trước nữa thì có Thiếu tướng Đỗ Hữu Ca – cựu Giám đốc Công an Hải Phòng (nhận 35 tỉ đồng) [4]... Khi lực lượng bảo vệ, thực thi pháp luật có thể ngang nhiên hành xử càn rỡ, bất chấp các quy định pháp luật, có thể tự tin đến mức công khai khẳng định về quyền lựa chọn – xác định bị can nhằm “cảnh tỉnh cả vùng, cả lĩnh vực” như thế thì cần gì phải nuôi hệ thống chính trị, hệ thống công quyền cho tốn kém? Một quốc gia mà công an có thể khuynh loát đến mức đó thì tương lai quốc gia đó ra sao?
Chú thích
(1) https://tuoitre.vn/bat-tam-giam-ong-tran-duc-quan-bi-thu-tinh-uy-lam-dong-20240108170032341.htm
(4) https://vietnamnet.vn/ong-do-huu-ca-da-tra-lai-35-ty-chua-tac-dong-ai-de-chay-an-2116714.html#
No comments:
Post a Comment