LẠC QUAN TẾU
Phạm Trần
(11/024)
“Ở nước ta, chỉ có Đảng Cộng sản Việt Nam - Đảng
do Chủ tịch Hồ Chí Minh sáng lập và rèn luyện… là lực lượng duy nhất có khả
năng lãnh đạo xây dựng thành công CNXH và bảo vệ vững chắc Tổ quốc.”
(Tuyên giáo, ngày 15/11/2024)
Phát ngôn“huề vốn”
của Tạp chí Tuyên giáo, cơ quan lý luận của đảng CSVN không lạ. Thứ nhất, một đảng
chính trị lấy Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh làm nền tảng
xây dựng đất nước thì việc “xây dựng CNXH” là chuyện tát nhiên. Hơn nữa, nhân dân không
can dự vào việc đảng tự cho mình quyên
cai trị đất nước như ghi trong Điều 4 Hiến pháp năm 2013.
Điều này viết : “ Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên
phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động
và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân,
nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ
Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội….”
Nhưng khi bạo ngôn rằng “Đảng CSVN là lực lượng duy nhất có khả năng lãnh đạo
xây dựng thành công CNXH và bảo vệ vững chắc Tổ quốc”
là coi thường nhân dân. Nếu không có đảng CSVN “tự tiếm quyền lãnh đạo”
thì dân ta sẽ có đảng khác cầm quyền thật sự là “của dân, do dân và vì dân, và
được bàu lên bởi dân.
Do đó, câu
tuyên truyền “nhà nước ta là nhà nước pháp
quyền, của dân, do dân và vì dân” không phản ảnh sự thật. Tính bao biện,
độc quyền, ép nhân dân chấp nhận quyền cai trị phi dân chủ của mình là nguyên nhân của tình trạng tụt hậu,
chậm tiến sau 40 năm gọi là “đổi mới”, từ năm 1986.
NHỮNG BƯỚC LÙI
Sau 40 năm “đổi
mới” từ 1986 đến năm 2026, khi đảng CSVN bước vào khóa XIV, Việt Nam đã khá hơn
về kinh tế. Lợi tức đồng niên đầu người đã dạt mức 3.500 Mỹ kim. Lạm phát được
kiểm soát ở mức 4-6%. Công nghiệp phát triển “trung bình” nhờ ổn định chính trị.
Mặt yếu của kinh tế Việt Nam là thiếu chuyên viên và thiếu linh kiện sản xuất
trong nước. Phần lớn vật liệu và máy móc dùng cho sản xuất phải nhập khẩu từ nước ngoài, da số từ Trung
Quốc.
Vì vậy, theo báo cáo chính thức : “ Thâm hụt thương mại của Việt Nam với thị trường Trung Quốc trong 8 tháng năm
2024 đã lên đến 54,2 tỷ USD, vượt gần 5 tỷ USD so với mức nhập siêu từ thị trường
này trong cả năm 2023.”
Tuy nhiên Việt
Nam cũng nhận được mỗi năm trên 10 tỷ Mỹ kim của người việt ở nước ngoài gửi về,
giúp ổn định đời sống cho nhiều gia đình.
Những tín hiệu
khả quan này đã bị “quốc nạn” tham nhũng xóa mờ. Bài viết của Tuyên Giáo nhìn
nhận: “
Đây là những vấn đề rất nhức nhối đối với
xã hội. Tệ quan liêu dẫn tới việc cán bộ, cơ quan nhà nước xa dân, không
hiểu được tâm tư nguyện vọng của nhân dân, và vì thế mối quan hệ giữa Đảng với
dân, giữa Nhà nước với dân rất dễ bị ảnh hưởng. Nạn tham nhũng, tiêu cực, lãng
phí xói mòn cả sức mạnh vật chất và tinh thần của quốc gia, làm giảm niềm tin của
nhân dân với Nhà nước và với Đảng. Để tiến hành đổi mới đất nước một cách có hiệu
quả, Đảng ta và nhân dân ta kiên quyết đấu tranh chống tham nhũng, tiêu cực,
lãng phí và tệ quan liêu.” (Tuyên giáo,
ngày 15/11/2024)
Trong khi đó,
Bách khoa Toàn thư mở viết : “Các cuộc
khảo sát cho thấy rằng trong khi tham nhũng vặt đã giảm nhẹ trên toàn quốc, thì
tham nhũng ở các quan chức cấp cao lại gia tăng đáng kể do lạm dụng quyền lực
chính trị. Theo khoản 1 điều 3 của Luật Phòng, chống tham
nhũng 2018, tham nhũng là hành vi của người có chức vụ, quyền hạn đã
lợi dụng chức vụ, quyền hạn đó vì vụ lợi. Tham nhũng là một vấn đề rất
nghiêm trọng ở Việt Nam, ảnh hưởng đến tất cả các khía cạnh của quản lý, giáo dục và thực thi pháp luật.”
Sau tham nhũng,
đảng CSVN còn phải đối phó với tình trạng “tự diễn biến, tự chuyển hóa và suy
thoái đạo đức lối sống của cán bộ, đảng
viên”.
Báo Hà Nội Mới viết : “Đây là bài học xương máu, cho chúng ta thấy
sự nguy hại khôn lường khi những cơn sóng ngầm “tự diễn biến” “tự chuyển hóa”
bùng lên đỉnh điểm, tạo thành “cơn địa chấn chính trị”. Nó đã cắt ngang những số
phận, cuốn phăng những cuộc đời, vùi sâu, chôn lấp cả một thể chế chính trị của
một quốc gia, dân tộc có nền văn hiến lâu đời và tiêu biểu, một quốc gia hùng
cường - Liên bang Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Xô viết.” (HNM, ngày đăng 17/04/2024)
Khối Liên bang Sô Viết và các nước Xã hội Chủ nghĩa Đông Âu đã khủng hoảng
từ thập niên 1980 dẫn đến sự sụp đổ của Nga ngày 26 tháng 12 năm 1991. Cơn địa
chấn này kết liễu 70 năm cai trị hà khắc của Cộng sản Liên Sô.
Vì vậy đảng CSVN rất lo sợ khi xẩy ra tình trạng tự diễn biến, tự chuyển
hóa” trong nội bộ đảng.
Tuyên Giáo viết tiếp:” Ở Việt Nam, có cán bộ, đảng viên vốn là người trung
kiên với cách mạng trong chiến tranh, trong gian khổ, từng hết lòng vì Đảng, vì
dân, nhưng trước tác động từ mặt trái của cơ chế kinh tế thị trường đã không
cưỡng lại được và rơi vào “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Bên cạnh đó, một bộ
phận cán bộ, đảng viên thiếu tu dưỡng, rèn luyện, chưa phục vụ, cống hiến được
bao nhiêu, nhưng với mục đích, động cơ cá nhân chủ động thực hiện tham nhũng,
tiêu cực… và trượt dài, rơi vào “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Cũng có những
trường hợp cán bộ, đảng viên bị lôi kéo, thậm chí là bị khống chế, đe dọa khi
đã vướng vào đường dây tham nhũng và cũng trượt vào “tự diễn biến”, “tự chuyển
hóa”.
Vậy nguyên nhân từ đâu ? Báo Hà
Nội Mới cho biết : “Nguyên nhân sâu xa và chủ yếu
nhất của “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”
là do bản thân một bộ phận cán bộ, đảng viên thiếu tu dưỡng, rèn luyện, giảm
sút ý chí phấn đấu; lập trường tư tưởng chính trị không vững vàng. Bên cạnh đó
là những tác động từ mặt trái của cơ chế thị trường và quá trình hội nhập quốc
tế; việc giáo dục đạo đức cách mạng bị buông lỏng; tình trạng tham ô, tham
nhũng trong bộ máy chính quyền các cấp chưa được ngăn chặn hiệu quả. Hơn nữa, sự
chống phá quyết liệt, nhất là hoạt động “diễn biến hòa bình” của các thế lực
thù địch là một tác nhân trực tiếp thúc đẩy “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” nội
bộ.”
Nhưng biết rõ nguyên nhân rồi mà”tham nhũng cứ trơ ra”, cán
bộ, đảng viên tiếp tục “tự diễn biến, tự chuyển hóa” xa đảng, xa dân thì tất
nhiên đảng cầm quyền “phải có vấn đề”.
KIÊN ĐỊNH VU VƠ
Nguyên nhân chính là do đảng vẫn
ngoan cố tự ép dân phải chọn Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí
Minh làm kim chỉ nam cho mọi hành động.Thứ đến là đảng giành hết mọi quyền hạn
cho mình. Nhân dân không có quyền gì, mặc dù đảng vẫn ba hoa “nhân dân làm chủ”, nhưng lại thòng câu”nhà
Nước quản lý, Đảng lãnh đạo”
Nhân dâncũng không có tiếng nói
trong các cơ quan dân cử gồm Hội đồng Nhân dân và Quốc hội. Các cuộc bầu cử chỉ
là “đảng cư dân bầu” tẻ nhạt.
Vì vậy, Tổng Bí thư Tô Lâm đã lạc quan tếu khi nói rằng rằng : “ Sau 40 năm đổi mới, với sự đồng lòng, chung sức của
toàn Đảng, toàn dân và toàn quân, với những thời cơ, thuận lợi mới, dưới sự
lãnh đạo của Đảng, chúng ta hội tụ đủ những điều kiện cần thiết để đưa đất nước
bước vào kỷ nguyên mới, kỷ nguyên vươn mình của dân tộc Việt Nam.” (
Phát biểu bế mạc Hội nghị Trung ương lần thứ mười khóa XIII”, từ 18/9 đến ngày
20/9/2024)
Lời nói của ông Tô Lâm đã được
phụ họa bởi đội ngũ cán bộ Tuyên giáo và báo chí đảng, nhưng toàn lý thuyết.
-/-
Phạm Trần
(11/024)
===========
No comments:
Post a Comment